Vị trí của bức tượng Manneken Pis nằm kề bên bảo tàng Atomium, trên đường Rue de l’ Etuve 31 (Lievevrouwbroersstraat 31, 1000 Brussels, Bỉ). Đối lập với những công trình kiến trúc đồ xộ, tượng đài với hình hài một chú bé đang đứng tiểu chỉ cao 61 cm, đây là tác phẩm của bậc thầy điêu khắc Jérome Duquesnoy được hoàn thành vào năm 1619. Nhưng đến năm 1817 thì được thay chất liệu bằng đồng.
Chú bé đứng tè dĩ nhiên không thể được coi là một kiệt tác nghệ thuật, nhưng cách mà người dân địa phương lưu truyền các truyền thuyết về nó, cũng như những dịp lễ hội với sự góp mặt của tượng đã khiến mọi người cảm thấy vô cùng thích thú.
Có rất nhiều giai thoại được lưu truyền về sự ra đời của Manneken Pis
Câu chuyện đầu tiên, ngày xưa có một mụ phù thủy già sống ở Rue de l’Etuve, một ngày nọ có một cậu bé đứng tè ngay trước cửa nhà của mụ, thế là bà là tức giận biến cậu bé thành một bức tượng đá. Tuy nhiên, rất may mắn là lúc đó, có một ông lão tốt bụng tình cờ đi ngang qua khi mụ phù thủy chuẩn bị trút lời nguyền xuống chú nhóc này, ông lão đã nhanh chóng giành lấy cậu bé và đặt bức tượng khá giống cậu bé vào vị trí đó.
Giai thoại thứ hai khá rùng rợn hơn, chuyện kể rằng có một cậu bé tên là Julien trong một lần nghịch ngợm đã tè vào trước cửa nhà của một ẩn sĩ. Ông ta đã hét toáng lên và lao ra khỏi nhà. Khi nhìn thấy “thủ phạm” ông đã làm phép biến cậu bé thành một bức tượng và liên tục nguyền rủa hành vị của cậu. Vì câu chuyện này có phần khá u tối nên nhiều người đã thay đổi phần kết, đó là thêm tình tiết người bố đã thuê thợ làm một bức tượng khác giống với Julien và khi bức tượng được thay thế vào vị trí của cậu bé đã “hóa đá” thì cậu bé lại được làm người.
Câu chuyện thứ ba, mang hơi hướng muốn răn đe con người. Truyền thuyết truyền lại rằng, trong thời kì trung cổ, chú bé Manneken Pis đã được hạ sinh trong một gia đình lãnh chúa. Cậu bé có thói quen khá xấu khi đi tiểu, tới mức mà nước tiểu bắn tung tóe lên bộ râu cằm của Vindicien – vị giám mục Arras. Thật không may khi vị giám mục qua đời sau đó chỉ vài ngày, nên không ai để làm lễ rửa tội cho Manneken Pis. Vài hôm sau, một người phụ nữ có tên Gudule đã đến chúc phúc cho cậu bé nhưng vì cha của cậu quá độc ác nên Gudule đã quyết định trừng phạt vị lãnh chúa bằng việc tuyên bố cậu con trai Manneken Pis sẽ không bao giờ lớn được và sẽ không ngừng đi tè.
Giai thoại thứ 4 khá thú vị, câu chuyện đưa người nghe trở về thời kỳ thập tự chinh. Một vị Bá tước từ Hove đã chuyển đến Brussels sinh sống cùng vợ và con trai Godefroid. Vị bá tước này thường xuyên chủ trì các bữa tiệc chiêu đãi binh lính mỗi khi giành phần thắng trong chiến trận. Một lần, ông yêu cầu Godefroid – cậu con trai 5 tuổi của mình – một đứa trẻ lanh lợi đi bộ trước các toán quân để chào đón các chiến binh. Nhưng Godefroid lúc đó hiếu động lại đi tè ngay trước đoàn quân diễu hành. Chính vì vậy, gia đình bá tước này đã quyết định xây dựng một bức tượng Godefroid đang đi tè để các chiến binh được an ủi do hành vi xúc phạm của con trai mình.