Tên của sông Nile củng có bắt nguồn khá thú vị. Sông Nile – cái tên xuất phát từ hệ ngôn ngữ Xê – Mit (Semitic languages). Lúc đầu, nó có tên là Nahal, có thời gian lại mang tên Neilos, có nghĩa là “dòng sông thung lũng”. Người Ai Cập đều tâm niệm sông Nile là dòng sông của sự sông không chỉ bởi nó mang tới nguồn sông nuôi dưỡng mảnh đất Ai Cập mà còn bởi những giá trị về văn minh và văn hóa vô cùng lớn.
Nước sông Nile bảo vệ mảnh đất Ai Cập, giúp chông lại các hiện tượng bào mòn đất, sự xâm lấn của sa mạc. Và đặc biệt sông Nile là nguồn cung cấp nước ngọt chính cho toàn vùng đất Ai Cập, là nguồn nước tươi mát làm nên sự trù phú cho vùng đất này. Và có một điều, lịch sử phải biết ơn sông Nile rất nhiều, vì đó là nơi người Ai Cập bắt đầu tạo ra nền văn minh rực rỡ, nền văn minh trở thành niềm kiêu hãnh của loài người.
Người Ai Cập sẽ không thể định cư trên mảnh đất huyền thoại đó nếu như không có sông Nile. Hay nói khác đi, sông Nile mới chính là món quà vô giá mà tạo hóa đã ban tặng cho người Ai Cập. Mỗi mùa lũ lên, sau khi nước rút, sông Nile sẽ để lại một lớp phù sa đen mà người Ai Cập gọi là “Ar”. Lượng phù sa vô cùng màu mỡ và được bồi đắp hàng năm này chính là nơi canh tác trồng trọt, giúp người Ai Cập luôn có những mùa màng bội thu đến mức không thể tin nổi.
Sông Nile và kim tự tháp được xem là biểu tượng của đất nước Ai Cập. Sông Nile đóng một vai trò vô cùng quan trọng trong quá trình xây dựng các kim tự tháp ở Ai Cập. Để có thể chuyên chở những khôi đá nặng hàng chục tấn, chủ yếu người Ai Cập lợi dụng sức mạnh của dòng chảy sông Nile để đưa đá từ thượng nguồn về hạ lưu.