Cầu Tháp London là công trình kết hợp cầu treo với cầu nâng mang phong cách Gothic thời Victoria. Cây cầu bắc qua sông Thames – dòng sông dài nhất nước Anh chảy qua trung tâm thành phố Luân Đôn và một số vùng lân cận. Từ giữa thế kỉ 19, công thương phát triển mạnh ở phía Đông London dẫn tới nhu cầu cần một cây cầu mới bắc xuôi dòng hỗ trợ cho cầu London. Một cây cầu cố định theo cách xây dựng truyền thống không còn thích hợp vì sẽ cắt đứt đường vào những khu cảng nhỏ lúc bấy giờ nằm giữa cầu London và tháp London. Ủy ban Nghiên cứu xây dựng đường hầm/cầu được thành lập vào năm 1876, do ngài A.J.Altman làm chủ tịch, nhằm tìm ra giải pháp cho vấn đề nối liền hai bờ sông Thames. Hơn 50 thiết kế được đề cử, nhưng đến năm 1884, thiết kế của Horace Jones – một kiến trúc sư của Hội đồng Thành phố mới được phê chuẩn. Công trình do John Wolfe Barry triển khai ý tưởng thiết kế. Năm 1886, công trình bắt đầu khởi công và được hoàn thành sau tám năm với năm nhà thầu và 432 công nhân xây dựng. Hai móng cầu đồ sộ với 70.000 tấn bê tông được chôn dưới lòng sông; hơn 11.000 tấn sắt thép được dùng làm khung cho hai tòa tháp và đường đi bộ, sau đó được phủ đã granite xứ Cornwall và đá pooclăng, cả hai loại đá này có tác dụng bảo vệ kết cấu sắt thép bên dưới. Horace Jones qua đời năm 1887 và George D. Stevenson thay thế ông. Stevenson thay đổi mặt lát gạch thô nguyên gốc của cây cầu bằng lối kiến trúc tân Gothic với nhiều hoa văn trang trí hơn, với mục đích làm cho cây cầu mới hài hòa hơn với tháp London gần đó. Cầu Tháp được Thái tử xứ Wales (sau này là Vua Edward VII) chính thức khánh thành ngày 30/06/1894.
Cây cầu dài 244 mét, với hai ngọn tháp cao 65 mét. Nền sàn kính của cầu tháp nằm ở độ cao 42 mét trên sông Thames, dài 11 mét và rộng 1,8 mét, với tầm nhìn toàn cảnh thành phố London và một khúc sông Thames. Ở đây có món bánh mỳ nướng đặc sản.

Bên trong cầu có Triển lãm Cầu Tháp. Triển lãm giới thiệu những nội dung về lịch sử và quá trình xây dựng Cầu Tháp thông qua màn hình tương tác, video, tranh ảnh. Khu vực trưng bày bao gồm con đường đi bộ và hai tháp nổi tiếng, nơi bạn có thể quan sát phòng máy công cụ của Victoria – nơi lưu giữ động cơ hơi nước chạy bằng than mà trước đây từng được sử dụng để cấp nguồn cho cầu. Các bảng thông tin tương tác trình bày các nội dung về sự phát triển của công nghệ được sử dụng qua nhiều năm để giữ cho cây cầu chuyển động. Tại đây còn có một chiếc cầu thang máy ảo minh hoạ nguyên lý hoạt động, cơ chế nâng cầu.
Lối đi bộ phía Đông cung cấp tầm nhìn ra các tòa nhà lịch sử, viện bảo tàng nằm quanh sông Thames như bảo tàng HMS Belfast, tháp London. Con đường này cũng là nơi trưng bày “Những cây cầu lớn trên thế giới”, giới thiệu hơn 20 cây cầu có kỹ thuật truyền cảm hứng.
Cầu đã từng được nâng hơn 50 lần một ngày bằng hệ thống thủy lực hơi nước để đáp ứng nhu cầu giao thông đường thủy lớn dọc sông Thames. Ngày nay, cầu hoạt động bằng điện và giao thông được ngừng khi cầu được nâng lên.
Tháp London được cho là một tòa nhà bị ma ám kinh hoàng ở nước Anh. Hồn ma của hoàng hậu Anne Boleyn, người đã bị chặt đầu trong năm 1536 do chống lại vua Henry VIII, được nhiều người nhìn thấy ở nơi bà được chôn cất, và đi quanh tháp. Các hồn ma khác bao gồm Henry VI, Lady Jane Grey, Margaret Pole, và của một vài hoàng tử. Tháp Trắng được Nhà Chinh phạt William xây dựng vào năm 1078 và là một biểu tượng của sự đàn áp của tầng lớp lãnh đạo mới. Lâu đài được sử dụng như một nhà tù trong khoảng năm 1100-1952, mặc dù đây không phải là mục đích chính của nó. Là một cung điện lớn, đây là nơi cư trú của hoàng gia. Tòa tháp là một phức hợp của một số tòa nhà được đặt trong hai vòng đồng tâm của bức tường phòng thủ và một hào. Tháp được nhiều lần mở rộng, chủ yếu dưới thời các vua Richard the Lionheart, Henry III, và Edward I trong thế kỷ 12 và 13.